Chữ Nôm nếu không vì sự tình cờ của lịch sử, hẳn vẫn còn sử dụng cho đến nay, và chắc sẽ đi song song với chữ quốc ngữ như Trung hoa, Nhật và Hàn. Chữ Nôm, vốn dựa vào chữ Hán, là chữ tượng hình, biểu ý, nên có những ưu điểm mà chữ quốc ngữ không có được. Hiện vẫn có một vài tổ chức (Nôm Foudation), nhiệt thành với công cuộc phục hồi chữ Nôm.)
Trong 4 nước chịu ảnh hưởng của Nho giáo, Việt Nam là nước không còn sử dụng chữ biểu ý, và là nước nghèo nhất. Điều này có liên quan gì với chữ không?
Có người cố tìm trong thơ ca truyền khẩu, phổ biến nhất là ca dao, xem như là đặc sản của người Việt. Chứng tích này cũng khá mơ hồ. Ai chứng minh được đó là sáng tác của người đồng thời, hay chỉ sau một thời gian ngắn. Hay chỉ là công trình của người đời sau gán cho tiền nhân.
Thôi thì có gì dùng nấy. Sau đây là một số bài ca dao về thời xa xưa ấy.
(Dẫn theo Đào Đức Chương, Ca Dao, Nẻo vào Lịch sử, http://vietlifestyles.com/ca-dao-neo-vao-lich-su-hinh-thanh-va-cung-co-quoc-gia-2879-tcn-1428/)
Họ Hồng Bàng (2879-258 TCN):
Ông Thần Nông thị
Người ở đời xưa
Dạy dân cày bừa
Khỏi đói khỏi khổ
Nay dâng một cỗ
Xin người hưởng cho
Xin người giúp cho
Giúp cho lúa tốt
Lúa tốt khắp đồng
Nhiều hột nhiều bông
Đầy kho đầy lẫm
Thái bình no ấm
Dân sự cậy nhờ
(Giáo sư Nguyễn Đổng Chi cho biết đây là bài ca cổ người dân quê ở Nghệ An vẫn đọc trong buổi lễ cúng cơm mới hàng năm).
Đế Minh
Ngày xưa xưa lắm
Có vua Lạc Long
Người thuộc về dòng
Rồng thiêng cao quý
Cả nước Xích Quỷ
Đều mến thương ngài
Dòng giống Tiên Rồng
Sau vua Đế Lai
Gả cho công chúa
Dáng như phượng múa
Đẹp như bài thơ
Tên là Âu Cơ
Thuộc dòng tiên thánh
Vai kề gối sánh
Được mấy năm tròn
Hạ sinh bọc con
Chứa đầy trăm trứng
Mùa xuân mới hửng
Thì ôi lạ thay
Trứng rồng nở ngay
Trăm trai tuấn tú
Giổ Quốc tổ Âu Cơ
Tháng năm ngày tết Đoan Dương
Là ngày giổ mẹ Việt Thường Văn Lang
(Vậy ngày tết Đoan Dương hay Đoan Ngọ là của người Việt ta, chẳng phải của Trung hoa).
Cuộc chia ly Tiên Rồng
Một chiều trời động
Sóng biển gầm gào
Rừng cây xôn xao
Cảm điều chia rẽ
Lạc Long cặn kẻ
Nói với bà Âu
Rằng ta ở lâu
Với nàng không được
Ta, Rồng thuộc nước
Nàng, Tiên thuộc non
Đành chia trăm con
Mỗi người một nửa
Âu Cơ lệ ứa
Yên lặng đưa chồng
Cùng lũ con Rồng
Theo cha xuống bể
Đoạn rồi gạt lệ
Đưa các con bà
Lướt gió bôn ba
Lên vùng rừng rú
Đến mùa nước lũ
Thì bà Âu Cơ
Bẻ lá đề thơ
Gởi về biển rộng
(Đọc đến đây thì các con cháu bà cũng hai hàng lệ ứa)
Lời giản dị, ý chân thành. Phải chăng đây chính là lời của người đương thời Hùng Vương dựng nước.
Thế nên ta hãy cứ tự hào là dòng giống Tiên Rồng.
Bình Thạnh, tháng 6.2020
Ng T. Hải
-
TAJ MAHAL< Trang trước
-
Nguồn cội (Kỳ 3/4)Trang sau >