Pentagon đã nói thế nào về U.F.O (Kỳ 4)

PENTAGON  ĐÃ NÓI THẾ NÀO VỀ U.F.O. (Kỳ 4)

Robert Bigelow được ba tuổi vào một ngày mùa xuân năm 1947, khi ông bà của cậu bị một vật thể phát sáng ở vùng núi phía tây bắc Las Vegas làm cho sợ hãi. Sa mạc Nevada vào thời này là một trong số ít những nơi mà một đứa trẻ có thể nhìn thấy các vụ thử hạt nhân hoặc phóng tên lửa từ sân sau của mình. Ước mơ khám phá không gian của Bigelow xen lẫn sự tò mò của cậu ấy về U.F.O.s. Vào cuối những năm 1960, khi mới ở độ tuổi 20, ông bắt đầu đầu tư vào bất động sản - đầu tiên là ở Las Vegas, sau đó là vùng Tây Nam - và cuối cùng, ông đã tạo dựng được tài sản với một chuỗi nhà nghỉ Budget Suites of America. Sau đó, ông thành lập một công ty tư nhân, Bigelow Aerospace, chuyên xây dựng môi trường sống cho phi hành gia trong lồng hơi. Năm 1995, ông thành lập Viện Khoa học Khám phá Quốc gia, được mô tả là “một viện khoa học do tư nhân tài trợ, chuyên nghiên cứu các hiện tượng trên không và các hiện tượng dị thường liên quan khác”. Trong số các nhà tư vấn mà ông thuê có Hal Puthoff, người đã làm việc cho Dự án Stargate trong các nghiên cứu về những bí ẩn từ nhiều thập kỷ trước, một chương trình thuộc C.I.A chuyên điều tra các hoạt động gián điệp thời Chiến tranh Lạnh. Năm tiếp theo, Bigelow mua Skinwalker Ranch, một khu đất rộng 480 mẫu Anh cách Salt Lake khoảng 50 dặm về phía đông nam. Một trang trại được các chủ trước kể lại là thường xảy ra các hiện tượng kỳ lạ.

Năm 2007, Bigelow nhận được một lá thư từ một quan chức cấp cao tại Cơ quan Tình báo Quốc phòng, người tò mò về những hiện tượng lạ ở Skinwalker. Bigelow đã kết nối ông ta với một người bạn cũ từ Nevada, Thượng nghị sĩ Harry Reid, khi đó là Lãnh đạo Đa số Thượng viện, và hai người đã gặp nhau để thảo luận về mối quan tâm chung của họ trong U.F.O.s.

Reid đã liên hệ với Thượng nghị sĩ Ted Stevens, bang Alaska, là một phi công trong Chiến tranh Thế giới thứ hai, người ta tin rằng ông đã nhìn thấy một UFO, và Thượng nghị sĩ Daniel Inouye, bang Hawaii. Họ đã vận động biểu quyết Dự luật Ngân Sách Bổ sung năm 2008 trong đó có 22 triệu đô la được gọi là quỹ đen đã được dành cho một chương trình gọi là Ứng Dụng Hệ Thống Vũ Khí Vũ Trụ Tiên Tiến (AAWSAP). Nhưng Lầu Năm Góc không nhiệt tình lắm với chương trình này. Một số quan chức cho rằng đó thật sự là một sự lãng phí tiền bạc. Nhưng thượng nghị sĩ Reid muốn điều này phải được thực hiện. Chương trình đã được công bố trong một cuộc gọi  thầu công khai và Bigelow Aerospace Advanced Space Studies, hay BAASS, một công ty con của Bigelow Aerospace, là nhà thầu duy nhất. UFO có vẻ không được đề cập đến trong chương trình này nhưng theo Reid, tên của chương trình đã rất là rỏ ràng. Cho đến năm 2009 Bigelow cho rằng có nhiều thông tin về công nghệ của UFO có thể khai thác như khả năng tồn tại của thuyết của ổ đĩa dọc và kỹ thuật đo lường không thời gian

Các nhà nghiên cứu của Bigelow, tin rằng các mảnh vỡ trong tai nạn UFO đang được giấu trong một nhà chứa máy bay nào đó, và họ muốn truy cập vào dữ liệu đã phân loại của chính phủ về U.F.O.s. Vào tháng 6 năm 2009, Thượng nghị sĩ Reid đã đệ đơn yêu cầu Chương Trình được quyền truy cập vào những hồ sơ đặc biệt hạn chế, SAP. Tháng 7 năm 2009, BAASS phát hành một "Ten Month Report" dài 494 trang. Các phần của báo cáo đã bị rò rỉ mà tôi có thể đọc được chỉ đề cập đến các UFO, và thông tin rò rỉ không chỉ giới hạn ở việc nhìn thấy đơn thuần; nó bao gồm một bức ảnh của một thiết bị theo dõi được cho là của người ngoài hành tinh đã được cấy ghép vào một người được cho là bị UFO bắt cóc. Một cựu quan chức chính phủ nói với tôi, "Tôi đã đọc toàn bộ nội dung bản báo cáo và ngay lập tức kết luận rằng việc công bố nó sẽ là một thảm họa."  Tháng 11 năm 2009, Bộ Quốc phòng đã dứt khoát từ chối đặc quyền truy cập SAP. Và đại diện của BAASS từ chối bình luận về báo cáo này.

Ngay sau đó, Elizondo, một nhân viên phản gián, được yêu cầu tiếp quản chương trình thay cho Bigelow. Bắt đầu từ năm 2010, Elizondo đã chuyển sang thuê một đơn vị nghiên cứu về mã hóa ở Utah thay cho BAASS và đổi tên thành Chương Trình Nhận Dạng Mối Đe Dọa Hàng Không Vũ Trụ Tiên Tiến, hay AATIP, nỗ lực tập trung vào các tác động an ninh quốc gia của những cuộc gặp gỡ của quân đội với UFO. Theo Elizondo, chương trình đã nghiên cứu sâu một số sự cố gặp gỡ UFO, bao gồm cả những gì sau này được gọi là “cuộc chạm trán Nimitz”.

vào tháng 11, 2004, đơn vị Hàng Không Mẫu Hạm Tấn Công Nimitz đang tiến hành các hoạt động huấn luyện ở vùng biển hạn chế ngoài khơi San Diego và Baja, California, khi thiết bị radar tân tiến SPY-1 trên tàu U.S.S. Princeton bắt đầu phát hiện một số xuất hiện kỳ ​​lạ. Chúng được ghi nhận cao tới gần 2.500m tính từ bề mặt đại dương. Sau khoảng một tuần quan sát radar, Chỉ huy David Fravor, người tốt nghiệp trường phi công chiến đấu Topgun và là sĩ quan chỉ huy của phi đội Black Aces, được cử đi thực hiện một nhiệm vụ thăm dò. Khi đến gần địa điểm, anh nhìn xuống và thấy dưới mặt nước lơ lững một vật thể hình bầu dục màu trắng giống một con Tic Tac lớn. Ông ước tính nó dài khoảng 40 feet, không có cánh hoặc thiết bị để bay rõ ràng và không thấy có động cơ đẩy. Nó dường như có những vật tròn nảy xung quanh như quả bóng Ping-Pong. Hai phi công khác, một người ngồi phía sau và một người trên máy bay gần đó cũng đưa ra những nhận định tương tự. Fravor lao xuống để đuổi theo vật thể, nhưng nó đã phản ứng rất nhanh và đột ngột rời đi với tốc độ rất cao. Khi Fravor quay trở lại Nimitz, một phi công khác, Chad Underwood, được cử đi theo dõi với các thiết bị quan trắc tiên tiến hơn đã quay một video về vật thể này. Đoạn clip, được gọi là “FLIR1” – Một loại “radar hồng ngoại định hướng tự động”, một công nghệ được sử dụng để ghi lại các sự cố. Vật thể xuất hiện 1 phút 16 giây như một dấu chấm mờ trên nền màu kim loại. Trong vài giây cuối cùng, vệt chấm mờ dường như vượt qua tầm kiểm soát radar và nhanh chóng biến mất.

Việc Elizondo tiếp xúc với các trường hợp nhìn thấy UFO như Nimitz đã thuyết phục anh rằng UFO là có thật, nhưng việc chính phủ sẵn sàng đầu tư nguồn lực của vào vấn đề này vẫn chưa chắc chắn. Elizondo đã nhiều lần cố gắng tiếp xúc với Tướng James Mattis, Bộ trưởng Quốc phòng, về nghiên cứu của AATIP, nhưng bị cấp dưới của ông chặn lại. Tuy nhiên, trợ lý riêng của Tướng Mattis đã nói rằng ông không nhớ là đã được Elizondo tiếp cận vào thời điểm đó.

Vào ngày 4 tháng 10 năm 2017, theo lệnh của Christopher K. Mellon, Phó Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng về Tình báo, Leslie Kean được triệu tập đến một cuộc họp bí mật trong quán bar của một khách sạn cao cấp gần Lầu Năm Góc. Cô được chào đón bởi Hal Puthoff, nhà điều tra các hiện tượng bất thường lâu năm, và Jim Semivan, một viên chức C.I.A đã nghỉ hưu.  Cô được giới thiệu với một người đàn ông khỏe mạnh, xăm trổ, có hàm râu dê xồm xoàm tên là Luis Elizondo. Trước đó một ngày là ngày làm việc cuối cùng của ông tại Lầu Năm Góc. Trong ba giờ tiếp theo, Kean được đọc qua những tài liệu chứng minh sự tồn tại của cái mà theo như mọi người biết, cuộc điều tra đầu tiên của chính phủ về UFO kể từ khi Dự án Blue Book kết thúc, vào năm 1970. Chương trình mà Kean đã dành nhiều năm vận động hành lang đã tồn tại suốt một thời gian.

Sau khi Elizondo từ chức, anh và những người tham gia chương trình AATIP - bao gồm Mellon, Puthoff và Semivan - gần như ngay lập tức gia nhập Học Viện Khoa Học & Nghệ Thuật Ngôi Sao, một tổ chức hoạt động liên quan đến UFO dành riêng cho giáo dục, giải trí và nghiên cứu, và được thành lập bởi Tom DeLonge, một người từng chơi trong ban nhạc rock Blink-182. DeLonge đã cùng Elizondo thông báo rằng họ đang “có kế hoạch cung cấp những thước phim chưa từng được phát hành trước đó từ các hệ thống của chính phủ Hoa Kỳ - không phải ảnh nghiệp dư mờ mà là dữ liệu thực và video thực.”

Kean được họ hứa cung cấp các video, cùng với tài liệu về chuỗi hoạt động liên tục, nếu cô có thể đăng một câu chuyện trên tờ Times. Kean sớm tỏ ra nghi ngờ về DeLonge, sau khi anh xuất hiện trên podcast của Joe Rogan để thảo luận về những gì đã xảy ra tại Roswell năm 1947. Khi đó, Delonge đã cho đó là một vụ dàn dựng và chỉ là một UFO giả mạo được thiết kế và làm ở Argentina do các nhà khoa học Đức Quốc xã đào tẩu sau thế chiến II thực hiện. Tuy nhiên, cô hoàn toàn tin tưởng vào Elizondo. Kean nói với tôi: “Anh ấy có một nghị lực đáng kinh ngạc. Cô gọi cho Ralph Blumenthal, một người bạn thân, một cựu nhân viên của tờ Times, hiện đang viết một hồi ký của một bác sĩ tâm lý và là nhà nghiên cứu về những vụ được cho bị người ngoài hành tinh bắt cóc của trường đại học Havard, John Mack; Blumenthal đã gửi e-mail cho Dean Baquet, biên tập viên điều hành của tờ Times, nói rằng họ muốn tung ra “một câu chuyện nhạy cảm về thời gian và có tính bí mật cao”, trong đó một “quan chức tình báo cấp cao của Hoa Kỳ đã đột ngột nghỉ việc vào tháng trước đã quyết định tiết lộ một chương trình hết sức bí mật, được thần thoại hóa từ lâu nhưng nay đã được xác nhận”. Sau cuộc họp với các đại diện từ văn phòng ở Washington, D.C., tờ Times đã đồng ý. Tờ  báo đã chỉ định một phóng viên kỳ cựu ở Lầu Năm Góc, Helene Cooper, làm việc với Kean và Blumenthal.

Vào thứ Bảy, ngày 16 tháng 12 năm 2017, câu chuyện “Những Hiện Tượng Phát Sáng Và Quỹ Đen, Chương Trình Bí Mật Về UFO của Pentagon”  đã được in trên trang nhất. Đi kèm với bài này là hai video, bao gồm cả đoạn video “FLIR1”.Thượng nghị sĩ Reid được trích dẫn trong bài báo, cho biết: "Tôi không xấu hổ hoặc xin lỗi vì tôi đã làm điều này."  Lầu Năm Góc xác nhận rằng chương trình đã tồn tại, nhưng nhấn mạnh là nó đã chấm dứt vào năm 2012, vì phải ưu tiên tài trợ các chương trình khác. Nhưng Elizondo tuyên bố rằng chương trình vẫn tiếp tục mà không có nguồn tài trợ của chính phủ. Bài báo không tập trung vào thực tế của hiện tượng U.F.O. Trường hợp thực tế duy nhất được thảo luận là cuộc chạm trán Nimitz. Bài báo đã thu hút hàng triệu độc giả. Kean nhận thấy sự thay đổi trong dư luận gần như ngay lập tức. Khi mọi người hỏi cô trong các buổi chiêu đãi rằng cô ấy làm gì để kiếm sống, họ không còn cười khúc khích trước câu trả lời của cô nữa. Kean dành tất cả vinh dự cho Elizondo và Mellon, nhưng cô ấy nói với tôi, “Tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình có thể được viết cho tờ Times. Đó là điều tuyệt vời nhất của tất cả những gì tôi từng muốn làm - đó là điều kỳ diệu đã xảy ra trên con đường tuyệt vời này, một cuộc hành trình tuyệt vời.”

Tuy nhiên, thật khó để nói chính xác những gì AATIP đã đạt được. Elizondo tiếp tục là người dẫn chương trình loạt phim tài liệu Unidentifield của kênh truyền hình History Channel, trong đó ông luôn luôn nhắc lại thề giữ bí mật cho chính mình. Ông khẳng định với tôi rằng AATIP đã đạt được những bước tiến quan trọng trong việc hiểu “năm điều quan sát được” của những hành vi của UFO — bao gồm “khả năng bất chấp trọng lực”, “khả năng bị quan sát thấp” và “du hành trung chuyển”. Khi tôi hỏi chi tiết, ông ấy nhắc tôi nhớ về lời thề của ông.

Không có gì đáng ngạc nhiên là một dự án của Lầu Năm Góc bắt đầu bằng cuộc điều tra tư cách, khả năng và vấn đề an ninh của nhà Thầu, AATIP phải chịu sự giám sát gắt gao của Lầu Năm Góc. Kean không hề dao động khi tin rằng cô và một người trong cuộc đã đưa ra một thứ gì đó ghê gớm, nhưng gần đây, một cựu quan chức Lầu Năm Góc cho rằng câu chuyện phức tạp hơn: những gì mà cô tiết lộ trên tờ Times không là gì so với chương trình mà cô đã xây dựng và hoạt động. Niềm đam mê lan tỏa với ý tưởng rằng việc chính phủ quan tâm đến các UFO đã truyền cảm hứng cho chính phủ cuối cùng họ cũng quan tâm thực sự đến các UFO.

Trong vòng một tháng kể từ khi bài báo trên tờ Times xuất bản, chương trình nghiên cứu về U.A.P. (UFO) được chuyển giao lại cho một quan chức tình báo dân sự với cấp bậc tương đương với cấp tướng hai sao. Người kế nhiệm này, không muốn được nêu tên, vì e rằng xe của những người hiếu kỳ sẽ đậu đầy trước cửa nhà ông — đã đọc quyển sách của Kean. Ông đã nhắc lại sự quan tâm của giới truyền thông về UFO để lập luận rằng, các bộ máy hành chính cứng nhắc sẽ bỏ qua bất cứ điều gì không tuân theo một khuôn mẫu tiêu chuẩn vì vậy việc xử lý các vụ nhìn thấy UFO cần phải theo một quy trình chuẩn. Vào đỉnh điểm của Chiến tranh Lạnh, chính phủ đã cho rằng những đồn đãi về việc nhìn thấy UFO tạo ra là do ảo giác, không có thực, và do đó bị bỏ qua, có thể làm át đi các tín hiệu thực sự có giá trị liên quan đến an ninh quốc gia, hoặc thậm chí tạo vỏ bọc cho các cuộc xâm lược của kẻ thù; và vấn đề được đặt ra là thông tin tình báo có giá trị không được báo cáo, xem xét.  Chẳng hạn như cuộc chạm trán Nimitz đã không được điều tra chính thức cho đến nhiều năm sau đó cho đến khi hồ sơ tài liệu này “tình cờ” nằm trên bàn của một người có thẩm quyền, và vị này đã quyết định rằng nó xứng đáng để được điều tra. “Những gì chúng tôi cần,” cựu quan chức Lầu Năm Góc nói, “giống như những trung tâm nhiệt hạch thời hậu 9/11, nơi viên chức Bộ Quốc Phòng có thể nói chuyện với các viên chức F.B.I. và N.R.O... Mọi thứ chúng tôi học được từ Ủy ban 11/9. ”

Xem Tiếp Kỳ 5...

Tháng 6, 2021

Sng.


Đăng nhập để gửi phản hồi cho bài viết