Pentagon đã nói thế nào về U.F.O (Kỳ 3)

PENTAGON  ĐÃ NÓI THẾ NÀO VỀ U.F.O. (Kỳ 3)

 

Năm 2002, Larry Landsman, giám đốc dự án của Kênh Truyền Hình Khoa Học Viễn Tưởng (Sci Fi Channel), đã mời Kean phụ trách một chương trình “tìm kiếm tài liệu mới của chính phủ về UFO được ghi chép đầy đủ”, một nỗ lực có thể cung cấp tin tức hấp dẫn cho một chương trình truyền hình đặc biệt. Các nhà sản xuất chương tình Khoa học viễn tưởng đã thuê các luật sư, nhà nghiên cứu và một nhóm P.R., công ty PodestaMattoon có trụ sở tại Washington. Edwin S. Rothschild, người đứng đầu lĩnh vực năng lượng và môi trường của Cty PodestaMattoon vào thời điểm đó, đã nói với Kean, “Hầu hết mọi người có thể nghĩ rằng có một cái gì đó ở ngoài kia, nhưng cũng có nhiều khác cho rằng, nếu bạn bắt đầu nói về nó, bạn có thể là một kẻ ngu ngốc." ông tiếp tục, "Chúng ta phải vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa những người tin và những người không tin."

Kean đã lựa chọn một sự cố xảy ra ở Kecksburg, Pennsylvania, một ngôi làng phía đông nam thành phố Pittsburgh, vào ngày 9 tháng 12 năm 1965. Một vật thể có kích thước cỡ một chiếc Volkswagen Beetle được cho là rơi từ trên trời xuống. Theo nhiều nhân chứng, số lượng lớn mãnh vỡ cỡ quả bóng đã được chuyển khỏi rừng trên một chiếc xe tải và khu vực này được những nhân viên an ninh vũ trang bảo vệ. Kean viện dẫn các điều khoản Đạo luật Tự do Truy Cập Thông Tin của NASA, để yêu cầu được tham khảo thông tin trong đó có một số tài liệu mà cô tin rằng có chứa thông tin về các mảnh vỡ được thu thập từ hiện trường. NASA tuyên bố rằng các hồ sơ liên quan đã bị mất vào năm 1987. Sau khi yêu cầu không được đáp ứng, Kean đã đệ đơn kiện NASA để buộc họ phải tuân thủ đạo luật trên. Rothschild đã giới thiệu Kean với John Podesta, cựu chánh văn phòng của Tổng thống Bill Clinton, người nổi tiếng là quan tâm đến sự minh bạch rõ ràng của chính phủ và vấn đề U.F.O. Podesta đồng ý công khai ủng hộ vụ kiện. Vụ kiện kéo dài trong bốn năm, cuối cùng Kean đã thắng sau một vụ dàn xếp. Cô nhận được hàng trăm tài liệu, tuy nhiên, phần lớn lại không liên quan đến sự kiện ở Kecksburg. Podesta nói với tôi, “Có một câu chuyện thực tế ở đây, và bạn biết đó là khi những chiếc thùng tài liệu bị mất dưới tầng hầm vì lý do “chuột đã gậm nhấm làm hư hại” . Họ chỉ thật sự tìm lý do để từ chối là đang sở hữu những gì đã thực sự xảy ra. Tôi hoàn toàn sẵn lòng tin rằng đó là mảnh vỡ của một vệ tinh Liên Xô và chúng tôi không muốn quay lại vấn đề này, nhưng thực tế là không có gì rõ ràng cả — và sau bốn mươi năm không có lý do chính đáng nào để chúng được công khai sự thật, nên họ sẽ làm những gì họ nghĩ là nó nên như thế.

Khi Kean phát hiện ra rằng, di chứng của chứng hoang tưởng thời Chiến tranh Lạnh và chủ nghĩa cản trở vẫn tiếp tục gây khó khăn cho những người nghiên cứu về UFO thì, vào khoảng 4 giờ chiều ngày 7 tháng 11 năm 2006, người ta thấy vật thể kim loại giống như chiếc đĩa quay tròn, treo lơ lửng trên không ở cổng C17 tại Sân bay O’Hare ở Chicago. Một nhân chứng giấu tên sau đó đã kể lại: Vật thể lơ lửng trong vài phút rồi vụt tăng tốc ở một độ nghiêng không tưởng và để lại "một vòng xoáy tròn gần như hoàn hảo trong lớp mây nơi mà chiếc vật thể bay này xuất hiện", Khi tờ Chicago Tribune đăng bài tường thuật về vụ vật thể xuất hiện này ​​— thì không một nhân chứng nào sẵn sàng đứng ra làm chứng — mặc dù vậy, nó đã trở thành bài báo được đọc nhiều nhất trên trang Web của tờ báo cho đến thời điểm đó. Ban đầu, Cục Hàng không Liên bang (FAA) phủ nhận và nói rằng họ không có bất kỳ thông tin nào về vụ việc, nhưng dưới áp lực của giới truyền thông sự việc đã được làm sáng tỏ qua cuộc trò chuyện bằng điện thoại giữa một giám sát viên hãng hàng không United Airlines với một kiểm soát viên không lưu. Trong đoạn ghi âm, người giám sát, tên là Sue, hỏi: - "Này, bạn có thấy một chiếc đĩa bay ở cửa C17 không?", Cô ấy được trả lời với tiếng cười dễ nghe. - “Một vật bay. . . bạn nhìn thấy đĩa bay?" người điều khiển hỏi. Sue trả lời, -"Chà, đó là những gì một phi công trong khu vực đường nhánh cửa C17 nói với chúng tôi." Có một khoảng im lặng -"Hôm nay bạn tổ chức lễ Giáng sinh à?"  Kiểm soát viên không lưu hỏi, sau đó tiếp tục, -"Tôi không thấy gì cả, Sue à, và nếu có, tôi sẽ không thừa nhận điều đó đâu!"

F.A.A. tuyên bố rằng đây chắc hẳn là một “đám mây đục lỗ” —một đám mây cirrocumulus hoặc altocumulus (là loại mây Ti tích và Trung tích là loại mây có từng lớp hoặc mây có dạng từng khối hình cầu đễ thay đổi hình dạng ở độ cao từ 2400m-8.000m) do điều kiện thời tiết và gió đã tao một hình tròn rỏ ràng như bị đục lỗ, thỉnh thoảng xuất hiện ở nhiệt độ dưới nhiệt độ đóng băng. Nhưng theo các nhà khí tượng học mà Kean phỏng vấn, ngày hôm đó trời quá ấm để có thể xảy ra các đám mây đục lỗ này. Tuyên bố này của FAA đã khiến Kean phẫn nộ. Như cô ấy đã viết trong cuốn sách của mình, "Những người biết sự thật về sự cố O’Hare sẽ tiếp tục không tin tưởng vào chính phủ, điều này đã chứng minh một lần nữa rằng họ (chính phủ) sẽ tránh né sự thật về UFO bằng mọi giá."

Kean tìm kiếm ở nước ngoài những trường hợp mà chính phủ có thái độ cởi mở hơn và cô đã không phải đợi lâu. Vào thứ Hai, ngày 23 tháng 4 năm 2007, một chiếc máy bay chở 18 hành khách do công ty Aurigny Air Services vận hành đã khởi hành từ Southampton, Anh, để thực hiện một chuyến bay thường lệ đến Alderney, một trong những quần đảo Channel. Phi công trưởng, Ray Bowyer, đã là một phi công chuyên nghiệp có 18 năm kinh nghiệm. Trong một thập kỷ, anh ấy đã bay qua lại quần đảo Channel dài 40 phút bay hơn một nghìn lần. Vào ngày hôm đó, máy bay cất cánh theo lịch trình thường lệ và vượt qua một lớp mây mù mõng và khi đạt độ bay cần thiết, Bowyer chuyển sang chế độ lái tự động và quay sang tập trung vào một số giấy tờ chuyến bay cần hoàn tất.

Vào lúc 2:06 chiều, Bowyer ngẩng lên nhìn ra ngoài và phát hiện ra một dãi ánh sáng màu vàng lấp lánh ngay phía trước. Đầu tiên, ông nghĩ rằng đó là ánh sáng mặt trời phản chiếu từ các nhà kính trồng cà chua ở vùng Guernsey bên dưới, nhưng ánh sáng vàng này không nhấp nháy như là ánh phản chiều từ những tấm vách nhà kính khác nhau. Bowyer với lấy chiếc ống nhòm. Ở độ phóng đại gấp mười lần, ông thấy ánh sáng màu vàng bắt nguồn từ đường viền của một vật thể. Nó có hình dài, mỏng, giống điếu xì gà, với các cạnh sắc và đầu nhọn, giống như một bánh xe nhìn nghiêng. Sau này Bowyer đã viết, nó đứng yên và tỏa ra ánh sáng rực rỡ “một cách khó diễn tả”, nhưng ông “có thể nhìn vào thứ ánh sáng tuyệt vời này mà không thấy khó chịu.”  Một lúc sau, anh ta nhìn thấy một vật thể thứ hai, dường như đang di chuyển cùng đội hình với vật thể thứ nhất. Hành khách ngồi sau Bowyer, không được công khai tên, đưa tay về phía trước để mượn ống nhòm. Cách ba hàng ghế phía sau, Kate Russell, một cư dân Alderney, rời mắt khỏi cuốn sách nhìn lên, và cả hai vợ chồng cô đều nhìn thấy những vật thể "màu ánh sáng mặt trời". Khi chuyến bay hạ cánh xuống Alderney, Bowyer đã khai báo chi tiết sự kiện trên đây cho Cơ quan Hàng không Dân dụng của Anh (CAA)— cơ quan có qui định báo cáo bắt buộc các sự cố nhìn thấy trong chuyến bay — bao gồm cả bản phác thảo về những gì phi công đã chứng kiến. Theo ý kiến ​​chuyên môn của Bowyer, mỗi vật thể đều có kích thước của một “thị trấn cỡ trung”. Sau đó ông chỉ kịp uống nhanh một tách cà phê trước khi phải quay trở lại Southampton.

Các báo địa phương cho sự kiện trên là liên quan đến những tình tiết trong bộ phim “The X-Files” và C.A.A. (Cơ quan hàng không dân dụng Anh quốc) từ chối cung cấp thêm thông tin. Một số những người thường xuyên nhìn thấy UFO đã đệ trình lên tòa án Đạo luật Tự do Thông tin để yêu cầu chính phủ cung cấp thông tin. Một tuần sau đó, Bộ Quốc phòng tuyên bố rằng, vì vị trí chuyến bay khi sự kiện xảy được báo cáo nằm trong không phận của Pháp nên việc giải thích chính xác sự việc xảy ra không phải là vấn đề, và trách nhiệm của chính phủ Anh. Tuy nhiên, ba tuần sau, Bộ Quốc phòng Anh đã công bố tài liệu có sẵn, gồm một gói thông tin bao gồm dữ liệu radar được xác nhận từ một đài kiểm soát không lưu trên đảo Jersey gần đó và một tuyên bố của một phi công trên một chuyến bay thương mại thứ hai ở vùng lân cận cho biết ông ta đã nhìn thấy các vật thể phát sáng tương tự nhưng từ một hướng khác.

Mười tháng sau, David Clarke, một người hoài nghi về thuyết U.F.O., cùng với ba cộng tác viên, đã xuất bản một báo cáo cuộc kiểm tra sự kiện trên, gọi là “Báo Cáo Về Các Hiện Tượng Trên Không Quan Sát Được Gần Quần Đảo Channel, UK, Ngày 23 Tháng 4 Năm 2007” được soạn thảo với sự tập hợp của hàng chục chuyên gia trong các lĩnh vực: khí tượng học, hải dương học, nghiên cứu cầu cảng, cùng nhiều viện nghiên cứu của Pháp và các bộ của Anh. Báo cáo nêu lên đến mười sáu giả thuyết, được phân loại theo tính hợp lý. Phần lớn bị loại trừ là các giả thuyết do quang sai khí quyển như hiện tượng mặt trời giả (sun dogs - chó mặt trời), mây dạng thấu kính, và một hiện tượng địa chấn cực kỳ hiếm và ít được hiểu biết được gọi là "đèn động đất”, một hiện tượng phát sáng trên không gần nơi có địa chấn trong đó sự suy giảm kiến ​​tạo địa chất tạo ra các hiệu ứng ánh sáng giống hiện tượng cực quang. Báo cáo kết luận, "Tóm lại, chúng tôi không thể giải thích thỏa đáng việc nhìn thấy UAP (tức UFO)."

Ngay sau sự cố UFO ở Alderney, Kean bắt đầu làm việc với James Fox, đạo diễn của bộ phim tài liệu “The Phenomenon” để tổ chức một sự kiện tại Câu lạc bộ Báo chí Quốc gia. Cô và Fox đã chọn một ngày gần trùng với kỷ niệm lần đầu tiên nhìn thấy UFO ở phi trường O’Hare, Chicago. Trong số mười bốn diễn giả có Thiếu tá Jafari, người chứng kiến “trận không chiến trên Tehran” và Đại úy Bowyer, người được Kean khuyến khích giải thích về những khác biệt về cách mà 2 chính phủ Hoa Kỳ và Anh cư xử với những báo cáo nhìn thấy UFO, “Tôi sẽ rất sốc nếu được thông báo rằng C.A.A. sẽ cản trở cuộc điều tra, hoặc nếu C.A.A. nói với tôi rằng những gì tôi đã thấy là một cái gì đó hoàn toàn khác,”  Bowyer nói thêm khi so sánh trải nghiệm của anh với những gì mà những nhân chứng nhìn thấy UFO ở O’Hare nhận được từ chính phủ "Nhưng theo như tôi nhận thấy, có vẻ như các phi công ở Mỹ đã quen với kiểu này.

Không ai trong số các diễn giả đề cập đến vụ tai nạn UFO rơi ở Roswell, New Mexico năm 1947, xác người ngoài hành tinh, tái thiết kế động cơ tàu vũ trụ ngoài trái đất, và sự che đậy của chính phủ trong sự kiện này. Trong hai năm tiếp theo, Kean đã thu thập những giải trình  của họ và các báo cáo khác để làm tài liêu cho cuốn sách của cô. Trong đó, cô lập luận rằng, vì lý do an toàn và an ninh, và để khuyến khích những người nhìn thấy những thứ đặc biệt trên bầu trời lên tiếng, chính phủ cần một cơ chế đại loại như những tổ chức hoặc nhóm tập trung các vụ nhìn thấy U.F.O. Nhiều quốc gia khác đi theo sự dẫn đầu của Pháp, và đã giải mật và phát hành các tài liệu về U.F.O. như Đan Mạch, Brazil, Nga, Thụy Điển... hoặc thành lập các tổ chức chính thức của riêng họ cho vấn đề U.F.O.  như Peru, Chile. Qua đó, Kean đã thấy vấn đề ở Hoa Kỳ là những khám phá, sáng kiến ​​rời rạc chỉ được các cá nhân quan tâm, không có ngôi nhà chung cho những dữ liệu nổi bật. Cô đã gặp chú của mình Thomas Kean để thảo luận về vấn đề U.F.O. và đề xuất một cơ quan chuyên trách về UFO, vì Thomas Kean chủ tịch Ủy ban 11/9 nên có kinh nghiệm và quyền lực. Ông ấy nói với tôi: “Giống như rất nhiều người Mỹ, tôi vô cùng tò mò về U.F.O. Những chính phủ đã không làm rõ những gì họ có"

Cuốn sách của Kean, được nhà vật lý lý thuyết Michio Kaku ca ngợi là “tiêu chuẩn vàng cho việc nghiên cứu U.F.O.”. John Podesta đã đóng góp lời mở đầu, nâng cao tầm ảnh hưởng của cô. Vào tháng 6 năm 2011, Podesta mời Kean đến thuyết trình riêng tư tại một tổ chức tư vấn do anh thành lập, Trung Tâm Tiến Bộ Của Mỹ. Bên cạnh Kean là một nhà vật lý từ Đại học Johns Hopkins và các gương mặt quân sự nước ngoài, Kean đã khuyên thính giả - các quan chức từ NASA, Lầu Năm Góc và Bộ Giao thông Vận tải, cùng với các viên chức quốc hội và các quan chức tình báo đã nghỉ hưu rằng sự thách thức là chúng ta “phải lùi lại 50 năm để sửa sai những chủ kiến xem UFO như truyện dân gian và giả khoa học. Cô nói:“Không có điều gì trong hiến pháp nói rằng chúng ta không thể làm điều này”.

Podesta nói với tôi, thính giả tham dự không phải là những khán giả đến xem cuốn phim Chiến Tranh Giữa Các Vì Sao mà là những người nghiêm túc từ lĩnh vực an ninh quốc gia, các viên chức cap cấp, những người muốn có câu trả lời cho những hiện tượng không giải thích được này. Ông cho biết ngay sau buổi thuyết trình, một thượng nghị sĩ Đảng Dân chủ đã mời ông đến gặp mặt. “Tôi nghĩ rằng nó sẽ là vấn đề tem phiếu thực phẩm hay cắt giảm thuế hoặc bất cứ điều gì. Và khi cánh cửa sau lưng đóng lại, ông nói, Tôi không muốn ai biết điều này, nhưng tôi thực sự quan tâm đến UFO, và tôi biết là anh cũng nghĩ như vậy. Vì vậy, Nói cho tôi anh biết được những gì? ”

Vào tháng 8 năm 2014, Kean đến thăm Cánh Tây (của Nhà Trắng) để gặp lại Podesta, khi đó là cố vấn của Tổng thống Obama. Cô đã rút gọn yêu cầu của mình, đề xuất cô sẽ là một cá nhân trong Văn phòng Chính sách Khoa học và Công nghệ được chỉ định để xử lý vấn đề UFO. Tuy nhiên yêu cầu đã không được chấp thuận. Bởi vì cô ấy lại là một gương mặt nổi tiếng trong lãnh vực U.F.O quốc tế và có mối quan hệ mật thiết với Ủy Ban Nghiên Cứu Những Hiện Tượng Trên Không Không Xác Định (Comité de Estudios de Fenómenos Aéreos Anómalos - CEFAA) của chính phủ Chile. Cô đã bắt đầu phá vỡ những câu chuyện từ hồ sơ vụ án của nó với một sự liều lĩnh chưa từng có.

Vào tháng 3 năm 2012, cô đã viết một bài báo có tên “UFO Xuất Hiện Trên Căn Cứ Không Quân Santiago Được Ghi Hình Lại đề cập đến một video do CEFAA cung cấp. Kean mô tả trong đoạn video cho thấy “một vật thể hình vòm cung, đáy phẳng, không thấy có động cơ đẩy. . . bay với vận tốc rất cao không thể do con người tạo ra”. Cô đặt câu hỏi, "Đây có phải là trường hợp đã khiến những người hoài nghi về UFO kinh hãi?"

Phần lớn, mọi người không cho rằng UFO đại diện cho một loại nghiên cứu có ý nghĩa, hoặc có quan điểm đối lập xem đây chỉ là một sự tò mò vô hại. Thế giới đầy rẫy những xác tín kỳ lạ, không thể giải thích được chẳng hạn như có những người tin rằng việc để hở cổ vào mùa đông sẽ khiến bạn bị ốm, và có những người khác tin vào U.F.O. Nhưng một phần nhỏ những người không tin vào điều gì cả, được gọi là “những kẻ phá hoại”, phản ánh niềm tin nhiệt thành, hoặc với sự hoài nghi cũng không kém. Khi Kean đăng tải bài viết về đoạn video UFO của CEFAA cung cấp, những kẻ phá hoại đã chớp cơ hội cho rằng “vật thể này có khả năng là một con ruồi hoặc một con bọ cánh cứng vo ve quanh ống kính máy ảnh”. Robert Sheaffer, sở hữu của một blog có tên Bad UFOs, đã viết trong chuyên mục của mình trên tờ Skeptical Inquirer, “Thật vậy, thực tế là video quay cảnh một con ruồi đang thực hiện các vòng lặp lại đang được một số nhà nghiên cứu UFO hàng đầu thế giới trích dẫn là một trong những UFO có hình ảnh tốt nhất từ trước đến nay cho thấy mức độ hoàn toàn đáng nghi ngờ về giả thuyết UFO ngay cả với những bức ảnh và video về UFO được cho là tốt nhất”. Kean đã tham khảo ý kiến ​​của bốn nhà côn trùng học, nhưng họ đều từ chối đưa ra phán quyết về vấn đề này và nói hãy kiên nhẫn chờ đợi kết quả điều tra của CEFAA.

“Một người hoài nghi  rất khác với một kẻ phá bĩnh trong nhận định về một vấn đề cô Kean viết cho tôi. “Có rất nhiều người ngoài kia dường như đang thực hiện sứ mệnh phá hoại những nghiên cứu nghiêm túc về UFO bằng mọi giá. Họ thật là vô lý và không đáng tin". Kean nghĩ rằng họ đã bị mù quáng bởi sự cuồng nhiệt.

 Xu hướng bỏ qua hoặc nói quá mức các sự kiện không rõ ràng là điểm chung của những người cả tin hoặc những kẻ phá hoại. Một nhà nghiên cứu người Anh đã chỉ ra một cách thuyết phục rằng sự kiện UFO ở Rendlesham, hay một Roswell của Anh, có thể là sự kết hợp của một ngôi sao băng, một ngọn hải đăng được cảm nhận qua rừng cây và trong điều kiện sương mù, cộng với những âm thanh kỳ lạ do một con nai hoẵng hoặc thú rừng tạo ra. Các báo cáo của nhân chứng có thể đã được thêu dệt đáng kể theo thời gian, và những chuỗi trùng hợp do hiếm khi xảy ra có thể dễ dàng khiến tâm trí con người hiểu lầm và háo hức với ý tưởng biến chúng thành một hình mẫu huyền bí.

Tôi đã rất lo lắng khi biết rằng Kean dường như không hề bối rối trước những phản biện trên. Tôi hỏi cô về điều đó, cô ấy chỉ nhún vai, như thể cho rằng những ý kiến linh tinh như thế không làm cô quan tâm. Ngay cả khi vấn đề UFO ở Rendlesham trở nên “phức tạp”, cô vẫn khẳng định, nó vẫn là “một trong mười cuộc gặp gỡ U.F.O. của mọi thời đại.”  Và, bên cạnh đó, luôn có những trường hợp khác. Hynek, trong “Trải nghiệm UFO”, đã tranh luận rằng những lần gặp gỡ U.F.O. đại diện cho một hiện tượng cần phải được tổng hợp lại — hàng trăm hàng trăm câu chuyện đáng kinh ngạc được kể bởi những người đáng tin cậy.

Xem Tiếp Kỳ 4...

Tháng 5, 2021

Sng.


Đăng nhập để gửi phản hồi cho bài viết